EURO 2004 diễn ra trên đất Bồ Đào Nha. Đội quân thiên thanh mang đến giải đấu này một lực lượng đồng đều, với những Francesco Totti, Mauro Camoranesi, Alessandro Nesta đang ở đỉnh cao của sự nghiệp; cùng với những cầu thủ trẻ như Antonio Cassano, Matteo Ferrari. Ngôi vị á quân tại giải đấu cách đó bốn năm đã đem lại niềm tin lớn lao cho các tifosi. Tất cả đều hi vọng rằng thầy trò Trapattoni sẽ giành chiến thắng trong trận đấu cuối cùng, và mang chiếc cúp bạc danh giá về với quê hương của mình.
Italia nằm ở bảng đấu mà họ được đánh giá là nhỉnh hơn, với sự xuất hiện của hai đại diện đến từ phía Bắc là Thụy Điển, Đan Mạch, cùng với Bulgaria, đội bóng đến từ xứ sở hoa hồng. Trước khi bóng lăn, việc giành một tấm vé vào vòng tứ kết với Azzurri được coi là một nhiệm vụ rất dễ dàng. Thế nhưng, thực tế mọi chuyện lại không diễn ra như vậy…
Azzurri bắt đầu giải đấu bằng cuộc đối đầu với tuyển Đan Mạch. Với một lực lượng được đánh giá cao hơn, nhưng những Camoranesi, Del Piero, Totti, Vieri đã không một lần đưa được bóng vào lưới của Thomas Sorensen. Dấu ấn duy nhất mà họ để lại, chính là tình huống phun nước bọt vào mặt Christian Poulsen của hoàng tử thành Rome, Francesco Totti. Hành động không đẹp này đã khiến anh không được xuất hiện trong ba trận đấu tiếp theo.
Bỏ qua kết quả thất vọng trong trận khai màn, Azzurri vẫn hừng hực khí thế trong trận đấu thứ hai, gặp Thụy Điển. Trước đó, Henrik Larsson và các đồng đội đã có một cuộc dạo chơi trước Bulgaria với chiến thắng năm sao đầy ấn tượng. Tuy vậy, điều ấy không làm đội bóng áo xanh nao núng. Antonio Cassano ghi bàn, giúp tuyển Italia vượt lên dẫn trước vào cuối hiệp một. Sau đó, họ đã giữ kết quả ấy cho đến khi trận đấu chỉ còn năm phút. Ibrahimovic đã điền tên mình lên bảng điện tử, bằng bàn thắng đem về kết quả hòa 1-1. Ở trận đấu còn lại, Đan Mạch cũng xuất sắc vượt qua Bulgaria với hai bàn cách biệt.
Lúc này, cục diện của bảng đấu này đang rất phức tạp. Italia đã hòa Đan Mạch không bàn thắng, và cũng chỉ ghi được một bàn, giành được một điểm trong cuộc đối đầu với Thụy Điển. Trong khi đó, hai đội bóng Bắc Âu đều đã giành chiến thắng trước Bulgaria, tạo cách biệt hai điểm với đội bóng của ông Trapattoni. Do đó, xét về hệ số đối đầu, nếu Thụy Điển và Đan Mạch hòa nhau trong trận đấu có bốn bàn thắng trở lên, thì mọi nỗ lực của Azzurri sẽ trở nên vô nghĩa. Nhiệm vụ của đội quân thiên thanh bây giờ rất khó khăn, họ phải thắng Bulgaria, và chờ đợi vào kết quả của trận đấu còn lại.
Del Piero và các đồng đội bước vào sân vận động D.Alfonso Henriques với một quyết tâm rất lớn. Ba điểm trước đội bóng đến từ xứ sở hoa hồng là điều họ hướng tới. Tuy vậy, điều này đã diễn ra không hề dễ dàng. Hiệp một đã diễn ra rất bế tắc, mọi con đường đưa bóng vào lưới của thủ thành Zdravkov đều bị chặn lại. Không những thế, khi trận đấu trôi dần về những phút cuối, Azzurri còn bị dội một gáo nước lạnh, khi Martin Petrov đem về bàn thắng mở tỉ số cho Bulgaria.
Bước sang hiệp hai, áp lực về phía khung thành của Zdravkov càng trở nên lớn hơn. Và những nỗ lực ấy cũng nhanh chóng được giải tỏa bằng bàn thắng của Simone Perrotta. Italia cần thêm một bàn thắng nữa, và họ tiếp tục tấn công. Trận đấu trôi dần về những phút cuối, những cơ hội càng được tạo ra nhiều hơn. Thế nhưng, bóng vẫn chưa chịu lăn vào lưới. Ở trận đấu diễn ra cùng giờ, Đan Mạch đang dẫn Thụy Điển với tỉ số 2-1 bằng cú đúp của Jon Dahl Tomasson, cầu thủ khi ấy đang thi đấu tại Serie A, trong màu áo AC Milan.
Kịch tính được đẩy lên cao trong những phút bù giờ. Lúc này, đồng hồ đã chuyển sang phút 90+4. Một đợt tấn công bên cánh phải, Antonio Cassano xuất hiện trong vòng cấm. Sau một pha phối hợp, bóng đến chân của tiền đạo trẻ này và anh không ngần ngại tung ra cú sút ngay. VÀO…Các cầu thủ Italia vỡ òa trong sung sướng. Một bầu không khí cuồng nhiệt trên sân vận động D.Alfonso Henriques. Cassano đã trở thành người hùng, đưa đội quân thiên thanh đến với chiến thắng. Anh chạy đến, ăn mừng với một nụ cười rất tươi và một đôi mắt rất sáng. Tất cả đều nghĩ đến tấm vé vào vòng tứ kết.
Thế nhưng, niềm vui ấy chỉ tồn tại trong khoảng hai phút. Tin dữ cho người Italia đã xuất hiện trong cuộc đối đầu tại Estadio do Bessa. Matias Jonson đã kịp đem về một trận hòa cho 2-2 cho Thụy Điển, bằng bàn thắng ở phút 89. Với kết quả này, hai đội bóng vùng Bắc Âu đã dắt tay nhau vào tứ kết. Trong phút chốc, bầu không khí tại Guimarães như chết lặng. Cassano trước đó vài phút còn nhảy nhót ăn mừng như một đứa trẻ, bây giờ đã ngồi gục xuống sân với những giọt nước mắt nghẹn ngào. Zambrotta đứng yên, cố kìm nén để không khóc. Thêm một cái chết quá cay đắng nữa đã đến với Azzurri. Bốn năm trước, họ cũng đã gục ngã như thế. Khi ấy, họ chỉ còn cách chức vô địch EURO chỉ vài giây, nhưng đã không bao giờ chạm đến.
Cái chết cay đắng ấy đã đặt dấu chấm hết cho một giải đấu đáng buồn với tuyển Italia. Cho đến bây giờ, có lẽ vẫn còn nhiều tifosi khóc nghẹn khi nhớ về giải đấu trên đất Bồ Đào Nha. Tuy vậy, đây cũng là một bài học về tâm lí, rèn luyện tinh thần thép cho đội quân thiên thanh để rồi hai năm sau, bất chấp bóng đen Calciopoli đang bao phủ ở quê nhà, Cannavaro và các đồng đội đã xuất sắc lên ngôi vô địch World Cup tại nước Đức…